"Hôm thứ sáu hăm ba tháng mười sau khi nhận được chấp thuận gia đình nó từ Việt Nam, nó được hõa thiêu, nó đã dâng hiến "donated" tất cả những gì ngưòi ta có thể xử dụng trên thân thể nó"
bên ngoài hành lang hai ông bà già người Mỹ nhận nó làm con nuôi, một thằng bạn homeless và một ngưòi anh bà con chú bác không gặp từ lâu, mà mỗi muà Giáng Sinh nó không quên gữi thiệp. Không nhang khói, không kèn trống, không phủ kỳ và cũng không ngưòi thương khóc.
Hôm nay thứ hai ngưòi ta sẽ đưa tro của nó, một nữa gữi về gia đình nó ở Việt nam, một nữa kia sẽ chia làm hai, thằng bạn nó để trên xe Van một góc tư và phần còn lại cho ngưòi anh bà con chú bác.
Nó cũng được thằng bạn đến nhà thờ xin Cha rước lễ, và bây gìờ Linh hồn nó thật sự an nghĩ và bình thản như tâm hồn bạn đang đọc những dòng chữ này .
Xin Linh Hồn Tuấn Ở Một Nơi Nào Thật Bình Yên Nhất
Một ngày,
tôi đi qua,
trại lính ngang nhà,
thấy một lá cờ,
với một vòng hoa.
chung quanh đây,
có ai đâu,
đưa tiễn anh về,
đưa tiễn anh vể,
đưói lòng mộ sâu
mẹ chẳng kịp về
đưa đón anh đi
tôi thấy tôi buồn !!!
Tuấn,
Chiếc xe Van màu xanh đã ngã màu, rĩ sét theo năm tháng trên góc đường Raitt và đường Frist st, thành phố Santa Ana, California. Khu bên trong đường First hình như mọi góc đường đều có những ngưòi không gia cư, hầu như cả một khu này những ngưòi homeless không biết họ từ đâu đến thật đông và đầy dẫy. Từ ngày biết tin và kiếm được nó thỉnh thoảng ghé qua thăm, và tìm hiểu thêm về đời sống của nó, đời sống của một Hạ Sĩ Quan Quân Lực VNCH mà nó từng là Nhân viên Toán thuộc Đoàn Công Tác 71 SCT/NKT/BTTM/QLVNCH. Nó sa cơ thất thế, bệnh hoạn và trờ thành homeless. Mấy năm nay những tháng ngày trôi qua, những đêm lạnh giá mùa đông thỉnh thoảng chợt nghĩ đến Tuấn rồi tự hỏi không biết bây giờ nó đang làm gì, nhất là những ngày đông giá, thỉnh thoảng cuối tuần ghé qua thăm nó, có khi hên thì gặp, ngưọc lại có hôm xách xe không đi về, vì nó không có điện thoại để liên lạc và những ngưòi quen nó cũng cùng cảnh ngô như vậy , có khi còn tệ hơn nữa.
Khu bãi đậu xe sau văn phòng công đồng của bà Mai Công là giang san của nó. Mỗi ngày nó dọn dẹp vệ sinh, rác rến và làm công việc lặc vặt ngưòi ta cho nó mười dollars kể ra nó cũng có thớ lắm vì cà chục đứa chỉ có một mình nó được ưu đaỉ như thế, nó rất hoạt bát và lanh lợi và mưòi đồng này nó để dành mua mì gói về cho một đám đệ tử của nó, có những đứa vợ con đàng hoàng, thất nghiệp đi homeless, những đứa khác nghiện ngập và say sưa, đủ cả mọi sinh hoạt của một góc phố, một góc nhỏ của cảnh đời chật vật
No comments:
Post a Comment