Thursday, April 29, 2010

THÁNG TƯ BUỒN.

   Những ngày cuối cùng, giây phút cuối cùng,
   Của tháng Tư hào hùng và đẫm lệ,
   Người lính Việt Nam Cộng Hoà cố thủ,
   Nơi tiền đồn xa, nơi xóm làng gần.

               Họ giữ cây cầu một thuở tình thân,
               Giữ ngã ba đường một thời quen thuộc,
               Là những cửa ngõ đoàn quân phương Bắc,
               Đang tiến dần vào thành phố hoang mang.

    Họ là những người lính chiến cuối cùng,
   Vũ khí bên mình chỉ còn cây súng,
   Tìm hi vọng trong phút giây tuyệt vọng,
   Cuộc chiến tàn người lính ấy về đâu?

                      Những ngày cuối cùng khói lửa binh đao,
                      Những người dân dắt díu nhau di tản,
                      Thành phố của họ cộng quân xâm chiếm,
                      Bỏ xóm làng nhà cửa để ra đi.

    Họ là người gìa, người trẻ, bé thơ,
    Trên nét mặt còn bàng hoàng sợ hãi,
    Nơi nào bình an cho người ở lại?
    Nơi nào có một cuộc sống tự do?

                         Những ngày cuối cùng nơi bộ chỉ huy,
                         Có những vị tướng ra đi vĩnh viễn,
                         Quân tan hàng, tướng chết theo mệnh nước,
                         Viên đạn danh dự kết thúc đời mình.

    Những người biết tên, những người không tên,
    Đã tự sát ngày miền Nam sụp đổ,
    Những linh hồn ấy giờ đây yên nghỉ,
    Nhưng người sống còn suy nghĩ, tiếc thương.

                          Lịch sử Việt Nam có những trang buồn,
                          Có mất mát, có chia lìa đau khổ,
                          Mỗi năm tháng Tư đã là ngày giỗ,
                          Những người dân, người lính chết năm nào.

                                     Nguyễn Thị Thanh Dương

 



No comments:

BÓNG MA BIÊN GIỚI

BÓNG MA BIÊN GIỚI